Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

Hạnh phúc làm cha của "gã phù thủy sân khấu" Lê Hùng

Đạo diễn Lê Hùng là một người ham việc, anh làm quần quật từ sáng đến đêm khuya nhưng dù bận rộn đến đâu thì với anh, bữa cơm gia đình là rất quan trọng. Anh có thể đi dựng vở cách nhà vài chục cây số nhưng vào các buổi trưa, anh luôn có mặt ở nhà và vào lúc 5h chiều mỗi ngày lại gọi điện thoại vào số máy bàn để trò chuyện với các con. Anh bảo, đó là cách để nắm rõ tình hình các con sau một ngày ra ngoài… [links()] Người của công việc Tử vi nói rằng, đàn ông tuổi Nhâm Thìn thường tài hoa. Trong trường hợp của Lê Hùng, tôi nghĩ điều này hoàn toàn có thể tin tưởng. Anh đủ thành công để được đồng nghiệp ghi nhận. Anh cũng đủ tên tuổi để kéo khán giả đến rạp xem các vở do mình dựng và cũng có thể tự hào khi thấy mình được nhắc nhớ. Cho đến thời điểm hiện tại, những thành công của anh không ai có thể phủ nhận. Những thành công ấy của anh phần lớn do tự thân vận động mà thành. Tuy nhiên, có một thực tế mà rất ít ai biết được, Lê Hùng là con nhà nòi của sân khấu. Trong cuốn giáo trình “Lịch sử Sân khấu Việt Nam” có một bài viết về gia đình nghệ sỹ Lê Văn Khúc, có một đoạn nói rằng dòng họ Lê hiện nay còn một người làm sân khấu rất giỏi, và người đó chính là Lê Hùng. Với Lê Hùng, anh đủ thành công để được đồng nghiệp ghi nhận. Anh cũng đủ tên tuổi để kéo khán giả đến rạp xem các vở do mình dựng và cũng có thể tự hào khi thấy mình được nhắc nhớ. Từ thời chống Pháp, ông nội anh đã tập hợp con cháu lại lập một gánh hát, thuê người về dạy và sau đó đi biểu diễn khắp nơi phục vụ kháng chiến. Gánh hát ấy là tiền thân của Đoàn Cải lương Trung ương sau này. Dù là con nhà nòi nhưng anh không ỷ vào nó. Lê Hùng từng tốt nghiệp lớp diễn viên kịch khóa
Anh đủ thành công để được đồng nghiệp ghi nhận. Anh cũng đủ tên tuổi để kéo khán giả đến rạp xem các vở do mình dựng và cũng có thể tự hào khi thấy mình được nhắc nhớ.
II. Năm 1978, Bộ Văn hóa thành lập nhà hát Tuổi Trẻ. Tại Hội diễn sân khấu toàn quốc năm 1982, Nhà hát Tuổi Trẻ đưa vở “Sống mãi tuổi 17” tham hàng rào sắt gia và Lê Hùng được trao huy chương Vàng cho một vai diễn trong đó. Sau đó, anh được cử đi học ở Trường Đại học Sân khấu Maxtcova. Sau 6 năm học sân khấu, Lê Hùng đang tính làm tiếp tiến sỹ thì Bộ Văn hóa gọi về. Từ đó, bắt đầu những cuộc chinh chiến trên các sân khấu, anh dựng vở mới liên tục và lúc nào cũng được đánh giá cao. Phần lớn các vở diễn của anh thành công đều do “ngẫu hứng” (từ do anh nói), mà đã là ngẫu hứng thì ít khi có sự giống nhau. Anh bảo, tính anh khác người, khi dựng ít khi tuân theo kịch bản nên cứ thuận đà mà lao về phía trước. Cũng chính vì lý do ấy mà có một thời gian, người ta bảo Lê Hùng ngạo mạn, không coi tác giả kịch bản ra gì. Với chị, tình cảm gia đình là món quà ý nghĩa nhất. Hơn nữa, là người trong nghề nên chị cũng hiểu, chồng mình quá bận rộn nên không bao giờ đòi hỏi ở anh điều gì. Tất nhiên, trong cái ngẫu hứng ấy, có những đứa con hoàn hảo nhưng cũng có những đứa không Hình Nền Dễ Thương được vẹn tròn nên tiếng oan “Lê Hùng phá kịch bản” cũng đeo đuổi anh suốt một thời gian dài. Tuy nhiên, mọi lời khen chê, Lê Hùng đều thu nhận, anh không giải thích, không trình bày với bất kỳ ai bởi với anh “làm nghề thì không phải lúc nào cũng thuận lợi được”. Dù có lúc này hay lúc khác nhưng Lê Hùng có thể tự hào anh sống sung túc với nghề. Bằng chứng là sau bao năm lăn lộn với sân khấu, anh có nhà mặt tiền rộng lớn trên phố Tam Trinh, trong nhà có thang máy… Xung quanh nhà anh là cây cảnh, phong lan, chim chóc và một đàn chó. Nhìn từ bên ngoài vào, ngôi nhà của Lê Hùng như được bao bọc với đủ các loại cây. Trong nhà, hàng nghìn chiếc đồng hồ liên tục đổ chuông. Anh bảo mình thích yên tĩnh nhưng những tiếng chuông đồng hồ ngân lại có sức cuốn hút lạ kỳ. Nhiều người vào nhà anh sẽ khó mà chịu được nhưng âm thanh ấy lại gắn bó với anh suốt nhiều năm qua. Nhìn cơ ngơi của anh, nhiều người bảo anh gặp may và “phất” lên nhanh chóng nhưng anh lắc đầu: “Không có sự may mắn nào mà chính mình phải có sự tìm tòi và sáng tạo bởi Đạo diễn là một nghề khắc nghiệt. Để được nhiều đoàn nghệ thuật mời dàn dựng như hôm nay, tôi phải dùng một câu hơi sáo là phấn đấu để khẳng định
Gia đình đạo diễn Lê Hùng hạnh phúc bên nhau
mình. Bên cạnh đó, nghệ thuật cũng là thị trường, mặt hàng của mình không tốt thì người ta không mua.”- nói vậy để thấy, chẳng có cái gì tự dưng đến với mình cả. Người khác chỉ dựng một hai vở một năm, riêng Lê Hùng năm nào cũng dựng khoảng 20 vở, con số ấy cho thấy, nếu anh không giỏi, sẽ chẳng ai mời. Hạnh phúc sau nhiều thăng trầm Với Lê Hùng bây giờ, hạnh phúc gia đình là một món quà thiêng liêng của tạo hóa. Một gia đình êm ấm, yêu thương nhau… Với anh, đó là thành công lớn nhất mà chẳng thể mua được bằng bất cứ giá nào. Nhiều người bảo, Lê Hùng đào hoa và kỹ tính nhưng cá nhân tôi thì thấy anh chỉ kỹ tính trên sân khấu còn ở đời thường anh rất xuề xòa. Anh có thể kết bạn với những người chức cao vọng trọng, cũng có thể vỗ vai ngồi uống cà phê với một bác xe ôm, nói chuyện oang oang và nở nụ cười giòn tan giữa chốn đông người. Cái sự đào hoa của Lê Hùng thì có rất nhiều giai thoại. Người ta bảo, trước khi lấy diễn viên Trần Hoài Thu, cứ ra khỏi cửa là Lê Hùng có phụ nữ theo. Anh đi dựng vở ở đâu là con gái chết mê chết mệt. Chính vì cái sự đào hoa ấy mà anh phải trải qua vài đời vợ. Tuy nhiên, khi trò chuyện với NSND Lê Hùng, tôi nhận ra một điều, anh rất yêu gia đình nhưng vì công việc cứ cuốn anh đi nên đôi khi anh không toàn tâm toàn ý cho nó. Bốn người phụ nữ đi qua cuộc đời anh, người thì bỏ anh ở lại với con thơ để về bên kia thế giới. Có người thì không thể cảm thông với cái sự bận rộn của anh, cũng có người vì không đủ yêu thương các con riêng của anh nên đã có thời điểm anh cứ lẳng lặng đi làm rồi về nhà chơi với các con. Cho đến khi gặp người vợ hiện tại thì hạnh phúc dường như đã gõ cửa ngôi nhà của người đàn ông đào hoa bậc nhất của sân khấu kịch phía Bắc. Chị Thu từng bảo rằng, trước khi về làm vợ Lê Hùng, chị từng nghe rất nhiều chuyện về anh, chuyện hay cũng có, chuyện không hay cũng nhiều. Rồi cái chuyện anh đã trải qua ba bốn đời vợ cũng bị người ta lôi ra mổ xẻ. Thế nhưng có một điều chị không hề phủ nhận là dù nói về cái gì thì khi nhắc đến hai cô con gái, anh đều rất trìu mến. Và lúc cau thang đó chị nghĩ, với một người đàn ông yêu con như vậy thì không thể xấu được. Rồi một lần, khi đoàn đi lưu diễn ở Bắc Ninh, anh Hùng mời mọi người qua nhà ăn cơm. Lần đầu tiên nhìn thấy hai cô con gái bé nhỏ của anh Hùng, chị bỗng thấy gắn bó đến lạ. Lúc ấy Thanh Lê đang học lớp 7 còn Linh Đan vừa bước vào tuổi thứ 7. Thu bảo lúc nhìn thấy hai đứa trẻ, một cảm xúc thân thiết chợt hiện lên trong lòng. Rồi từ đó, chị thấy yêu những thứ thuộc về cuộc sống riêng tư của anh. Thi thoảng, hai đứa trẻ thay nhau gọi điện thoại nhắc chị đến nhà chơi cùng. Tình cảm gắn bó ấy cứ lớn dần lên. Lê Hùng từng chia sẻ rằng, tính anh gia trưởng, ngoài làm Tổng đạo diễn sân khấu thì ở nhà anh cũng kiêm luôn vị trí này. Nhiều người yêu anh nhưng không đủ can đảm để sống cùng bởi thời gian anh dành cho công việc nhiều quá. Thu thì khác, chị yêu anh nên yêu tất cả những cái gì
Với chị, tình cảm gia đình là món quà ý nghĩa nhất. Hơn nữa, là người trong nghề nên chị cũng hiểu, chồng mình quá bận rộn nên không bao giờ đòi hỏi ở anh điều gì.
thuộc về chồng. Biết chồng đi làm vất vả nên khi về nhà, nếu anh có cáu gắt vì chuyện gì chị cũng không tranh cãi. Ngoài tình cảm chị dành cho anh thì có một thứ mà nhiều người khác không có được đó là chị rất yêu các con anh. Trong đầu chị không có khái niệm con chung con riêng. Các con anh cũng rất quý Thu, đứa lớn gọi là cô, đứa nhỏ gọi chị là mẹ. Nghe đến điều đó, nhiều người sẽ hoài nghi thế nhưng nếu có dịp bước vào không gian của gia đình anh, chứng kiến những bữa cơm với các thành viên quây quần bên nhau, hẳn sẽ hiểu được vì sao anh lại tự hào đến thế. Nhiều người nghĩ, với một người bận rộn như Lê Hùng, hẳn sẽ rất ít khi có mặt ở nhà. Thế nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại. Lê Hùng là người ít khi quán xá. Anh bảo mình uống rất được nhưng rượu vào thì lời ra nên ít khi uống vì sợ ảnh hưởng đến công việc. Nếu muốn bù khú với bạn, anh sẽ mời họ về nhà ăn cơm, như vậy tình cảm cũng gắn bó hơn mà vợ anh cũng sẽ yên tâm hơn với công việc của chồng. Những lúc đi dựng vở xa, anh vẫn hay lái xe chở theo vợ con. Xong việc thì cả nhà tranh thủ đi du lịch. Đi dựng vở trong thành phố, dù xa đến mấy thì buổi trưa anh cũng chạy về nhà ăn cơm với vợ. Những việc làm tưởng như nhỏ nhặt ấy lại khiến cho người vợ trẻ rất yên tâm về anh. Nhiều người khi biết vợ anh kém chồng 32 tuổi thì hay hỏi “anh chiều vợ như thế nào, hay tặng quà gì cho vợ”? Nói ra thì tội cho Thu nhưng thực tình anh chẳng mấy khi nghĩ đến việc đó. Những món quà anh tặng vợ thường rất nhỏ bé, có khi chẳng có giá trị gì về vật chất nhưng chị luôn giữ như kỷ vật. Với chị, tình cảm gia đình là món quà ý nghĩa nhất. Hơn nữa, là người trong nghề nên chị cũng hiểu, chồng mình quá bận rộn nên không bao giờ đòi hỏi ở anh điều gì. Tôi hỏi Thu, chồng chị nổi tiếng đào hoa, chị có sợ anh đi dựng vở xa bị cô khác “cuỗm” mất không? Thu cười vui vẻ: “Ngày mới lấy nhau tôi cũng hay ghen lắm nhưng anh ấy bảo, ngày trước chưa có em anh có thể yêu một lúc mấy cô nhưng từ ngày lấy em thì em là người anh yêu nhất, chẳng ai bằng em cả”. Không biết có phải đàn bà cả tin không nhưng nghe chồng nói vậy thì chị yên tâm, và từ đó không ghen tuông gì nữa. Mới đó mà cũng 7 năm, vợ chồng Thu giờ có thêm 2 cô con gái Thiên Đan (5 tuổi) và Cẩm Đan (hơn 3 tuổi). Thanh Lê bây giờ đã là sinh viên Khoa Đạo diễn trường Sân khấu Điện ảnh, Linh Đan cũng học lớp 8. 7 năm với nhiều thăng trầm trong một gia đình lớn, có nhiều hoài nghi từ ngày họ mới lấy nhau nhưng sau ngần ấy năm sống bên nhau, vợ chồng anh đã phần nào chứng minh được “tình yêu không có tuổi” của mình. Với Lê Hùng bây giờ, hạnh phúc gia đình là một món quà thiêng liêng của tạo hóa. Có một gia đình êm ấm, các thành viên trong nhà đều yêu thương nhau… Với anh, đó là thành công lớn nhất mà chẳng thể mua được bằng bất cứ giá nào. Đông Dương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét